8/12/10

Thế mà là vô văn hóa ư?*

Đọc một số bào báo trên Vnexpress, Vietnamnet,...thấy các ông, bà nghị của Hàn Quốc và trước đây là của Đài Loan đánh nhau toán loạn ngay trên nghị trường, kể các lúc truyền hình quốc gia và quốc tế đang tường thuật trực tiếp. Nhiều người trong chúng ta thường bĩu môi, tự hỏi tại sao là các nghị sỹ mà đánh nhau một cách vô văn hóa và bạo lực như vậy? Vậy nhưng, đấy là việc chúng ta chỉ nhìn thấy hiện tượng mà chưa hiểu rõ bản chất. 
Bản chất của việc này chứng tỏ một điều, sức ép về dân cử ở các nước này là rất có sức nặng. Các đại biểu của nhân dân (nói theo ngôn ngữ Việt Nam) thật sự làm việc vì dân đấy chứ!
Thông thường, đại biểu quốc hội của các nước trên thế giới cũng giống như Việt Nam là đại diện cho nhân dân ở một khu vực địa lý. Và lẽ dĩ nhiên, họ phục vụ cho những nhóm lợi ích nhất định, là những người sẽ quyết định ngân khố cho hoạt động cũng như sự nghiệp chính trị cho chính những ông, bà nghị này. Chính vì việc, sự nghiệp chính trị, kinh tế của họ được quyết định bởi nhân dân vì vậy cách thể hiện quan điểm của họ trên nghị trường sẽ quyết định việc họ có được nhân dân bầu hay không. Nếu họ không làm " hài lòng" những người dân mà họ đại diện thì nguy cơ đến khóa tiếp theo họ sẽ không còn được ủng hộ nữa. Và nếu họ thể hiện quan điểm, mong muốn và lợi ích của những người mình đại diện thì lúc đó họ đã hoàn thành nghĩa vụ của mình với nhân dân.
Chính vì vậy, chúng ta khá ngạc nhiên khi thấy các nghị sỹ cư xử với nhau "côn đồ" như vậy. Đó là sự thể hiện với nhân dân rằng họ đã làm tròn nghĩa vụ và bộn phận của mình đối với những người mà mình đại diện.
Có khi chúng ta thấy đấy không phải là cách cư xử văn hóa, nhưng đó là một biểu hiện cho một nền chính trị lành mạnh, ở đó những người đại biểu nhân dân đã làm hết sức mình để phục vụ cho lợi ích của những người mà họ đại diện.
Nếu nhìn vào tình hình của quốc hội Việt Nam, ngoài những ông nghị làm cho nhân dân cảm thấy khá hài lòng (mà nói theo ngôn ngữ người miền Nam là "đã") như : GS Nguyễn Minh Thuyết, GS Dương Trung Quốc, GS Nguyễn Lân Dũng, Lê Văn Cuông...thì khá nhiều các vị nghị sỹ của quốc hội Việt Nam là các "ông nghị gật" .Có khi "vô văn hóa" như các ông nghị Hàn Quốc và Đài Loan cũng không đến nỗi tệ.
Thế mà là vô văn hóa ư?
-----------
(*) Title này tôi nhái theo tên của một cuốn sách rất hay do nhà xuất bản tri thức xuất bàn là "Thế mà là nghệ thuật ư?" do dịch giả Như Huy dịch.